Thành viên nổi tiếng
Tên : ™—»Vạn«—™ Giới tính : Số bài gửi : 251 Tuổi : 30 Sinh ngày : 15/12/1993 Đến từ : việt ( mỹ ) Công việc : children " tam phước " Hiện trạng: : Không muốn tiết lộ...
| | Tiêu đề: đọc thơ cảm nhân tình yêu ...." xuân "....!! 26/2/2010, 10:30 pm | |
| Tình thứ nhất
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất, Anh cho em, kèm với một lá thư. Em không lấy, và tình anh đã mất Tình đã cho không lấy lại bao giờ.
Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo; Tình thì buồn như tất cả chia ly. Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo; Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.
Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại, Tới bên em, chờ đợi mãi không về. Em đã xé lòng non cùng giấy mới, - Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.
Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá. Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa; Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã, Anh lại còn yêu, bông lựu, bông trà.
Nhưng giây phút đầu say hoa bướm thắm, Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm, Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.
Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ, Ai có ngờ lòng vỡ đã từ bao! Mắt không ướt, nhưng bao hàng lệ rỏ Len tỉ tê thầm trộm chảy qua vào.
Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch; Xuân đầu mùa trong sạch vẻ ban sơ. Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch; Sương nguyên tiêu, trời đất cũng chung mờ.
Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất, Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi, Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất Anh cho em, nên anh đã mất rồi!
Anh đến thăm em
Được nhìn thấy em, anh chở em về trong mắt Anh đưa em về trên đường ca hát Một mình anh đi, với mắt của em, Anh đã đem về đôi mắt của em.
Anh băng đường cái, anh trải cánh đồng. Anh qua nhà của buổi chiều rét mướt Anh qua rộng rãi nhà của mùa đông, Hỏi một lời: em có thật yêu không?
Cây ở bên đình xanh đắm say, Dừng xe, anh đứng lại nơi đây... Một lời anh hỏi không ra tiếng: Em thật yêu không? hỡi những ngày...
Anh hỏi và anh chẳng nói ra, Lòng nát như tương, héo như lửa. Gặp em như suối - ngọt, êm, hoà, Anh bỗng thấy không cần hỏi nữa.
Trong bao nhiêu phút, bao nhiêu đời? Dưới tàn cổ thụ ta kề vai. Mới hay anh thiếu em nhiều lắm, Dẫu có hôm mai được gặp hoài.
Đêm sắp đến rồi, sương sắp che, Thăm em, anh lại phải ra về. Muôn trùng anh chở em vô tận Trong mắt anh nhìn, tai anh nghe.
Chiều 10-1-1962
Yêu
Yêu là chết ở trong lòng một ít Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt Những người si theo dõi dấu chân yêu Và cảnh đời là sa mạc vô liêu Và tình ái là sợi dây vấn vít Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Xa cách
Có một bận em ngồi xa anh quá , Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn . Em xích gần thêm một chút , anh hờn , em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa .
Anh sắp giận , em mỉm cười vội vã đến kề anh và mơn trớn :" Em đây ! " Anh vui liền , nhưng bỗng lại buồn ngay , vì anh nghĩ : thế vẫn còn xa lắm .
Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm ! Ôi trời xa , vầng trán của người yêu ! Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều mà ta riết giữa đôi tay thất vọng . Dầu tin tưởng chung một đời , một mộng , em là em ; anh vẫn cứ là anh . Có thể nào qua Vạn lý trường thành của hai vũ trụ chứa đầy bí mật . Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất , quá khứ anh , anh không nhắc cùng em . _ Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm , ta chưa thấu , nữa là ai thấu rõ . Kiếm mãi , nghi hoài , hay ghen bóng gió , anh muốn vào dò xét giấc em mơ , nhưng anh dấu em những mộng không ngờ , cũng như em dấu những điều quá thực ...
Hãy sát đôi đầu , hãy kề đôi ngực ! Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài ! Những cánh tay ! Hãy quấn riết đôi vai ! Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt ! Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng ; Trong say sưa , anh sẽ bảo em rằng : " Gần thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm ! "
Bến thần tiên
Xin em nói với thời gian Ghé thuyền chở hộ ta sang bến thần Lên bờ vừa mới đặt chân Nước non đâu bỗng trong ngần gần xa.
Quanh mình cũng chỉ có ta Sao nghe nhân loại hoà ca với mình Không hoa, cũng chẳng lá cành Mà sao em đã tạo thành sắc duyên
Tạo hình gió thoảng, trăng lên Hoa bên bờ suối, mây trên đá gành, Một mình em sáng tạo anh Một mình em sáng tạo thành đôi ta.
Thời gian rót xuống dần dà Một bình êm dịu bao la đất trời Trải bao đau khổ trong đời Mới dành cho phút được ngồi bên em |
| |
|